Bạn đang rèn giũa chiếc la bàn nội tại của mình như thế nào?
- sharewithjasmine
- 2 thg 7
- 6 phút đọc
"Người ta thường nói về tầm quan trọng của việc tìm ra câu trả lời, nhưng mình nhận ra rằng, sức mạnh thực sự nằm ở việc đặt ra đúng câu hỏi. 'Wander & Wonder' là series về chính hành trình đó: từ những ngày tháng 'wander' mông lung trong những ngã rẽ, những quyết định của sự nghiệp, cho đến khoảnh khắc 'wonder' - khoảnh khắc mình dám hỏi và bắt đầu đi tìm lời giải cho những trăn trở của riêng mình. Chào bạn đến với post #4 trong series bài viết "Wander & Wonder" & cùng mình suy nghĩ về câu hỏi" Jasmine Nguyen
Câu hỏi của tuần này như tiêu đề bài viết, nhưng mình nghĩ chúng ta hãy bắt đầu từ câu hỏi:
Bạn đang sống với "tấm bản đồ vay mượn" hay "chiếc la bàn nội tại"?
Khi bạn hỏi câu hỏi này, tức là bạn đang dần đi tìm nhận thức về vấn đề, lúc đó nó sẽ dẫn bạn đến câu hỏi tiếp theo "Bạn đang rèn giũa chiếc la bàn nội tại của mình như thế nào?"
Mình sẽ không trả lời trọn vẹn hết những câu hỏi này mà chỉ đang gợi mở vấn đề để bạn có một góc nhìn khác & suy ngẫm, tìm ra câu trả lời cho riêng bạn.
Có một câu nói trong cuốn sách kinh điển "If Life Is the Game, These Are the Rules" của cô Cherie Scott mà mình luôn tâm niệm suốt nhiều năm qua:
"There's no mistakes, just lessons. And lessons will repeat until you learnt." Không có lỗi lầm, chỉ có bài học. Và một bài học sẽ được lặp lại cho đến khi được học thuộc.
Chiêm nghiệm về câu nói này, mình nhận ra nó chính là tấm gương phản chiếu hành trình của chính mình. Hành trình ấy bắt đầu từ cảm giác 'ngộp thở' giữa một thế giới ngập tràn "bí quyết", "tips & tricks", và "các bước abc để làm xyz", nơi dường như ai cũng có sẵn một câu trả lời cho cuộc đời của người khác. Mình đã từng là người mải mê đi tìm câu trả lời cho chữ 'How' (Làm thế nào?) mà quên mất việc đào sâu vào chữ 'Why' (Tại sao?) của bản thân.
Nhìn lại sự nghiệp, mình thấy "bài học" về sự thích ứng và áp dụng nguyên tắc cốt lõi vào những bối cảnh mới đã lặp đi lặp lại nhiều lần. Đó là khi mình bước từ thế giới hàng tiêu dùng nhanh (FMCG) tại Unilever, với những quy trình tối ưu, sang một ngành hàng không tốc độ như Vietjet Air. Rồi bài học đó lại được "kiểm tra" ở cấp độ cao hơn tại TikTok – một môi trường công nghệ sáng tạo, nơi mình phải tự xây dựng những mô hình mới. Gần đây nhất tại VinFast, bài học về việc hợp nhất Marketing và Sales để tập trung vào tăng trưởng lại là một thử thách khác. Mỗi lần chuyển đổi không tránh khỏi những bỡ ngỡ, nhưng thay vì xem đó là "sai lầm", mình nhìn nhận chúng như những "bài học" bắt buộc để thực sự trưởng thành.
Năm 2018, mình nhận diện được sự thiếu thăng hoa về tinh thần & năng lượng sống cũng như mệt mỏi với việc phải lắng nghe những tiếng nói bên ngoài & chạy theo những giải pháp, khuôn mẫu có sẵn mà bên trong vẫn đầy hoài nghi, thiếu rõ tường đã thôi thúc mình tìm đến Coaching (Khai vấn) . Và sự khao khát đó đã trở thành một quyết định nghiêm túc vào năm 2020, khi mình tham gia khóa học khai vấn chuyên sâu cùng MMS9 & LCV tại Việt Nam để trang bị những kỹ năng khai vấn có phương pháp & tự vấn các vấn đề của bản thân.
Tại đây, mình có đặc ân được học trực tiếp từ Dr. Cherie Carter-Scott, người được thế giới mệnh danh là "Mẹ đẻ của ngành Khai vấn" (The Mother of Coaching). Cuốn sách của cô, "If Life Is the Game, These Are the Rules", cùng những tác phẩm giá trị khác như "Transformational Life Coaching", đã định hình nên nền tảng vững chắc cho ngành khai vấn. Được học hỏi những nguyên tắc cốt lõi từ chính người kiến tạo nên chúng là một trải nghiệm vô giá. Và hôm nay mình giới thiệu cho bạn những nguyên tắc trong cuốn sách yêu thích của mình "If Life Is the Game, These Are the Rules"
Vậy làm sao để ứng dụng những "quy tắc" này vào cuộc sống?
Trong tất cả những nguyên tắc sống được chia sẻ trong cuốn sách "If Life is the Game, These Are the Rules", có lẽ đây là câu nói neo mình lại nhiều nhất trong những giai đoạn thử thách nhất của cuộc đời: "There's no mistakes, just lessons. And lessons will repeat until you learnt." (Không có lỗi lầm, chỉ có bài học. Và một bài học sẽ được lặp lại cho đến khi được học thuộc).
Nó không chỉ là một câu trích dẫn hay, mà đã thực sự trở thành một lăng kính để mình nhìn nhận những trải nghiệm, đặc biệt là trong những vai trò quan trọng mà mình lần đầu đảm nhận.
Lần đầu làm leader, mình đã từng đứng trước áp lực phải hoàn hảo, phải có mọi câu trả lời, phải dẫn dắt đội nhóm đến thành công mà không được phép mắc sai sót. Mỗi khi một dự án không đi đúng hướng hay một thành viên trong nhóm gặp khó khăn, giọng nói chỉ trích bên trong lại vang lên: "Là do mình chưa đủ giỏi". Nhưng chính lăng kính "không có lỗi lầm, chỉ có bài học" đã giúp mình thay đổi câu hỏi. Thay vì dằn vặt "Tại sao mình lại thất bại?", mình bắt đầu hỏi: "Bài học ở đây là gì? Về cách giao tiếp? Về việc phân bổ nguồn lực? Hay về việc thấu hiểu và trao quyền cho đội nhóm?". Khi mình thấy một vấn đề tương tự lặp lại, mình nhận ra đó là dấu hiệu vũ trụ đang nhắc nhở rằng "bài học" này vẫn chưa được học thuộc. Nó giúp mình tách bạch giữa "con người mình" và "hành động của mình", và tập trung vào việc học hỏi để tốt hơn, thay vì chìm trong sự tự trách.
Và rồi, lần đầu làm mẹ – một vai trò còn thử thách hơn vạn lần. Giữa vô vàn lời khuyên, áp lực xã hội và những đêm không ngủ, việc phạm "lỗi" dường như là không thể tránh khỏi. Những lúc con khóc mà mình không dỗ được, những khoảnh khắc mất kiên nhẫn, giọng nói tự chỉ trích còn lớn hơn gấp bội. Chính lúc này, triết lý trên đã trở thành một chiếc phao cứu sinh.
Một đêm mất ngủ không phải là bằng chứng mình là "người mẹ tồi", mà là "bài học" về sự kiên nhẫn và cách lắng nghe nhu cầu của con. Một khoảnh khắc mất bình tĩnh là "bài học" về tầm quan trọng của việc tự chăm sóc và cho phép bản thân không hoàn hảo. Việc thực hành nhìn nhận mọi thứ như những "bài học" đã giúp mình nuôi dưỡng lòng trắc ẩn với chính bản thân. Mình học cách vừa quán chiếu để hiểu mình, hiểu con, vừa biết cách vỗ về, tha thứ cho những vụng về của một người mẹ trẻ.
Với mình, không phải là cố gắng nhớ hết tất cả. Mỗi giai đoạn, mình sẽ chọn ra một "quy tắc" tâm đắc nhất, phù hợp nhất với thử thách hiện tại để làm kim chỉ nam. Điển hình như bây giờ, mình đang áp dụng "Rule #8: What you make of your life is up to you" (Bạn tạo nên cuộc sống của mình như thế nào là tùy thuộc vào bạn) để nhắc nhở bản thân về quyền tự quyết. Nhưng khi làm việc dự án cần cộng tác nhiều với con người, đặc biệt trong vai trò lãnh đạo, mình lại tâm niệm "Rule #7: Others are merely mirrors of you" (Người khác chỉ là tấm gương phản chiếu của bạn) để thấu cảm và làm việc với đội nhóm hiệu quả hơn.
Quá trình đó đã dạy mình rằng giá trị lớn nhất của khai vấn chính là năng lực tự vấn, là sự thay đổi tư duy từ gốc rễ để xây dựng một thế giới nội tâm vững chãi. Hành trình ấy cũng giúp mình thấu hiểu sâu sắc rằng:
"Một người thầy thực thụ không trao cho bạn một tấm bản đồ đầy những lối tắt và mánh khoé. Thay vào đó, họ lắng nghe, trao cho bạn chiếc la bàn của những nguyên tắc cốt lõi, và tiếp thêm sức mạnh để bạn tự vẽ nên tấm bản đồ của riêng mình." - Jasmine Nguyen
Cuối cùng, mọi quy tắc hay lý thuyết đều chỉ nên là nguồn tham khảo để ta khai mở tư duy. La bàn giá trị nhất chính là chiếc la bàn bạn tự chiêm nghiệm, đúc kết và thiết kế riêng cho hành trình của mình.
Nếu bạn đang đọc những dòng này và cảm thấy một sự thôi thúc từ bên trong – khao khát vượt qua những lời khuyên bề mặt để xây dựng la bàn nội tâm cho riêng mình, hay đơn giản là đang tìm kiếm một người đồng hành khai vấn – đừng ngần ngại gửi tin nhắn cho mình, để bắt đầu hành trình khai vấn, đi tìm chiếc la bàn của chính bạn.
Jasmine Nguyen

















































Bình luận