top of page
share with Jasmine

THOÁT KHỎI VÒNG LẶP HÀO NHOÁNG: KHI TỈNH THỨC LÀ LỐI RA.

Đã cập nhật: 18 thg 7

Tấm gương rạn nứt của thế giới "diễn"

Gần đây mình dành nhiều thời gian để "dọn dẹp". Không chỉ không gian sống, mà còn là các mối quan hệ, dọn dẹp cả thân xác, tâm trí, và những niềm tin cũ kỹ mình từng cho là đúng. Dù đã nghỉ việc ở công ty gần một năm, những câu chuyện về thế giới influencers vẫn tìm đến. Và mình nhìn nó như một dấu hiệu để quay vào trong, cắt tỉa nốt những gì còn sót lại.

Mình nhận ra một điều: thế giới bên ngoài là tấm gương phản chiếu chính xác những gì đang diễn ra bên trong bạn. Nếu xung quanh mình toàn những "diễn viên", có lẽ đã đến lúc tự hỏi, phải chăng một phần trong mình cũng đang say mê sân khấu?

Đây là góc nhìn của Jasmine ở hiện tại. Một Jasmine không còn đại diện cho bất kỳ ai ngoài những gì mình tin tưởng. Sẽ có những người thấy nó "khó nghe", sẽ có những kết nối cũ không còn phù hợp và rời đi. Mình hoàn toàn ổn với điều đó. Vì khi họ rời đi, là đang dọn chỗ cho những kết nối xứng đáng hơn.

Và vấn đề mình nhìn thấy là một sự mâu thuẫn len lỏi khắp nơi. Mình thấy một vị sếp có thể nặng lời với nhân viên, nhưng khi bước lên sân khấu lại nói về văn hoá doanh nghiệp rất mượt mà. Mình thấy có người luôn nói về sự sòng phẳng, ân nghĩa, nhưng trong mọi câu chuyện đều ưu tiên lợi ích của bản thân trước hết. Mình thấy cả những chuyên gia về làm đẹp, thời trang đang nỗ lực nói về giá trị sống, nhưng có thể chính họ cũng đang chật vật tìm kiếm sự đồng nhất giữa nội dung chia sẻ và trải nghiệm nội tại.

Để không bị cuốn vào mớ bòng bong này, có lẽ chúng ta cần một sự phân định rạch ròi. Hoa hậu là một danh hiệu tại một thời điểm, không đảm bảo cho trí tuệ và phẩm hạnh của con người đó cả một hành trình dài trong đời mà chỉ đơn giản là họ tỏa sáng trong 1 khoảnh khắc. Một ca sĩ có giọng hát chạm đến trái tim, mình học cách yêu mến ca khúc hay thông điệp của âm nhạc đó, còn người ca sĩ là 1 câu chuyện khác. Một diễn viên hóa thân xuất sắc, mình chọn tôn trọng vai diễn của họ, cá nhân họ là 1 con người khác. Những influencers về thời trang, làm đẹp, mình trân trọng họ vì chính giá trị khởi đầu như gu thẩm mỹ, kỹ năng chăm sóc da. Sự kết nối như vậy là trọn vẹn và đủ đầy, không mong đợi gì hơn & không cần kết nối sâu hơn. Những thứ giá trị giống nhau sẽ có cách tự nhiên tìm đến nhau và ngược lại, những thứ có giá trị sai khác cũng sẽ tự có cách rời đi.

Random thoughts

Vòng lặp cộng sinh đang siết lấy chúng ta

Nhưng vấn đề không chỉ dừng lại ở những 'vai diễn' đơn lẻ. Nó đã trở thành một hệ thống, một vòng lặp cộng sinh đang siết lấy tất cả chúng ta. Có lẽ, một phần trách nhiệm cũng đến từ chúng ta, những người đang tiêu thụ sự hào nhoáng đó.

Nhìn kỹ thì ai cũng có lý do để tham gia vào vở kịch này.

  • Người "diễn" – họ nhận ra công chúng yêu thích cái vỏ bọc hoàn hảo. Thế là họ tiếp tục tô vẽ. Ban đầu có thể sẽ không cảm thấy gồng, nhưng về sau, khi việc sống ngược trong ngoài trở thành thói quen, họ sẽ hợp thức hóa những góc nhìn lệch lạc và trở thành một phiên bản không còn là chính mình. Vì sao? Vì họ cần sự công nhận để tồn tại.

  • Người "xem" – là chúng ta – lại say sưa với cái vỏ đó. Chúng ta cần một giấc mơ, một lối thoát khỏi thực tại của chính mình. Chúng ta trao cho họ quyền lực bằng sự tung hô, bảo vệ họ trước những lời chỉ trích, và trở thành mảnh đất màu mỡ nuôi dưỡng cho những giá trị không thật.

Và thế là, cả hai cùng nhau viết nên một vở kịch ngày càng xa rời thực tế. Vòng lặp này rút cạn năng lượng của tất cả mọi người. Người diễn mất đi chính mình, người xem mất đi niềm tin và sự kết nối chân thật. Đau đớn hơn cả, trong vòng lặp này, không ai hoàn toàn là nạn nhân, cũng không ai hoàn toàn vô tội.

Khi chứng kiến những điều này, thay vì vội vã phán xét, mình học cách tự hỏi: Áp lực nào đã đẩy họ vào sự mâu thuẫn đó? Và quan trọng hơn, tại sao mình lại nhận ra nó? Nó đang phản chiếu điều gì trong những kỳ vọng, những tiêu chuẩn của chính mình? Liệu họ có nhận ra sự nghịch lý đó trong họ? Là sự không rõ về bản thân hay nó đã trở thành thói quen của việc sống ngược.

Sự thật là, lời nói có thể che giấu, nhưng năng lượng thì không. Chúng ta đều có thể cảm nhận được sự thật giả đằng sau lớp vỏ ngôn từ.


Sự rõ ràng từ bên trong

Khi đã nhìn rõ vấn đề, lối ra duy nhất không phải là cố gắng thay đổi thế giới, mà là bắt đầu từ sự tỉnh thức bên trong. Đây là những nguyên tắc mình tự răn mình mỗi ngày để giữ bản thân không bị cuốn vào vòng lặp.

🌱 Sự nhất quán trong hành xử là lòng tự trọng. Một khi đã chọn sống bằng sự thấu hiểu, mình tin rằng việc bàn luận về người khác khi họ không có mặt là điều không nên. Đơn giản vì mình hiểu, mỗi người đều có câu chuyện riêng, và góc nhìn của mình về họ luôn hạn hẹp. Vội vàng nhận xét về ai đó cũng là tự giới hạn sự thấu cảm của chính mình.

🌱 Bên ngoài là tấm gương soi chiếu bên trong. Thứ mình nhìn thấy ở người khác, rất có thể chính là thứ có trong mình. Mình chỉ có thể nhận ra sự giả tạo khi bên trong mình có hạt mầm của sự chân thật. Mình chỉ khó chịu với sự khoe khoang khi bên trong mình có sự khiêm tốn. Thay vì phán xét bên ngoài, hãy quay vào để hiểu mình.

🌱 Hình ảnh không tì vết thường là không thật. Vạn vật luôn có sáng có tối. Một hình ảnh quá hoàn hảo luôn cần được nhìn lại bằng một con mắt hoài nghi lành mạnh. Hãy luôn tìm "góc tối" không phải để chỉ trích, mà là để thấy được bức tranh toàn cảnh và chân thật.

🌱 Thời gian là hữu hạn, sự ưu tiên là cần thiết. Nhận thức rõ điều này giúp mình không còn lãng phí năng lượng vào những mối quan hệ và những thông tin độc hại. Mình viết những lời này, trước hết là cho mình đọc, để tự nhắc nhở.

Cuối cùng, hành trình này không phải để trở thành người hoàn hảo hay đi phân định đúng sai với thế giới. Nó đơn giản là hành trình tỉnh thức để hiểu mình là ai, mình thực sự cần gì, và quan trọng nhất, mình nên sử dụng quỹ thời gian vô giá của mình như thế nào.

Và như một người bạn cùng nhà đã chia sẻ, con người có thể cảm thấy không tự do khi xa rời những quy luật tự nhiên hay đấng thiêng liêng. Cách để đi tìm sự tự do, sự giải thoát đôi khi lại là quay về thuận theo những quy luật ấy, là can đảm "sửa mình". Một ý tưởng nghe có vẻ nghịch lý, nhưng lại vô cùng thuận lòng.

Jasmine Nguyen

Bình luận


© 2025 by sharewithjasmine.com

  • LinkedIn
bottom of page